Nhãn:

Ngày hôm qua

Ngồi uống cafe với anh bạn hồi phổ thông.
Bạn cứ thắc mắc mình đang học cái gì?
Mình trả lời học để Open mind tư tưởng (hihi, cái này thầy chỉ bảo open mind sản phẩm thôi).
Rồi cũng như bao người khác với hàng tá câu hỏi:
- Học ở trường nào?
- Trường đó nằm ở đâu?
- Người hướng dẫn tên gì?
- Anh đó bi nhiêu tuồi?...
- Quê quán ở đâu?
- Tại sao P lại quyết định đi học...
Bạn có định hỏi trường đó có to không nữa chứ gì? Để P trả lời luôn cho nhé.
Rồi mình lại bắt đầu:
- Trường Be Training
- Người hướng dẫn tên Nguyễn thái Duy
- Năm nay 38 tuổi (theo lời anh Duy nói)
- Quê Cam Ranh, Khánh Hòa...
Và một loạt giới thiệu về anh Duy, Vô hình chung mình PR rồi.
Đúng là tiếng lành luôn đồn xa, tự học viên thấy good, họ tự giới thiệu cho bạn bè...
Rồi bạn lại bảo "ngày xưa đi học, V không nghĩ là P có khiếu viết, bạn bè hồi đi học chi so nhau trên điểm số, giờ nhìn bài viết của P trên face mới giật mình"... " lời văn có sức thuyết phục người khác"

XEM NỘI DUNG LỜI VĂN CỦA MÌNH NHÉ

Thư ngõ (Gửi các bạn học 12A1 năm xưa thân mến)


Thời gian thấm thoát qua nhanh, mới đó mà tụi mình cũng đã quen biết nhau trên dưới 20 năm rồi nhỉ!
Từ khi chúng ta rời ghế nhà trường, vì công việc mưu sinh nên mỗi người mỗi nơi, cũng ít có thời gian gặp gỡ nhau, nhưng không vì thế mà chúng ta trở nên xa cách.
Xuân về, mọi người từ các nẻo đường tụ tập về quê ăn Tết. Thầy trò, bạn bè sum vầy bên nhau. Trong những thời khắc gặp nhau ngắn ngủi ấy, mình chợt ngộ ra nhiều thứ…
Hơn mười lăm năm rời xa mái trường cấp ba. Cũng đã hơn mười năm, mỗi người chúng ta bôn ba trên các nẻo đường.
Nghĩ lại, mình cũng cảm thấy có lỗi với trường, với thầy cô nơi quê nhà đã đặt nhiều kỳ vọng vào chúng ta.
Từ khi rồi xa mái trường thân yêu, thử hỏi trong chúng ta có bao nhiêu người hằng năm trở về trường nhân ngày kỷ niệm nào đó?
Hôm rồi, ở nhà Thầy Nguyên, MThạnh nói mấy câu rất hợp với ý mình nè. Và khi gặp Thành, Thành cũng có ý tưởng giống MThạnh ấy - Trước giờ mình chỉ nghĩ thôi chứ chưa có cơ hội để làm(Tiền không cần quá nhiều, không biết kiếm bao nhiêu cho là đủ). Mình phải biết đủ với bản thân. Người ta quý nhau là vì tình cảm, vì mối quan hệ, cư xử với nhau.
Thành có đề nghị là lớp mình (hay có thể mở rộng hơn hội đồng hương) làm việc gì đó có ích cho quê hương mình – bắt đầu từ việc nhỏ là trường ĐBK đi nhé. (T đề nghị lập quỹ học bỗng cho các em học sinh giỏi, gia đình khó khăn… ở trường ĐBK).
Vì điều kiện Thành ở xa nên khó liên lạc với các bạn,mình sẽ giúp bạn ấy liên lạc và truyền đạt ý tưởng đến cho các bạn vậy.
Mình thấy KCương có tham gia với hội đồng hương Cai Lậy phải không? Chắc bạn ấy có nhiều kinh nghiệm trong việc tổ chức và kêu gọi mọi người nè…

MONG CÁC BẠN ĐÓNG GÓP Ý KIẾN, SỨC NGƯỜI, SỨC CỦA…
Bởi: Yêu thương cho đi là yêu thương có thể giữ được mãi mãi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Làm thế nào phân biệt được mật ong thật và mật ong giả?

 
Cúc Phương © 2013 | Designed by Phương Huỳnh Hotline 0985 999 370